
Tần Thư * Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Phải chăng ta không bao giờ thấy con rận trong quần? Nó chạy ra khỏi đường chỉ sâu trong quần rồi chui rúc trốn trong kẽ quần, và nó coi đây là nhà tốt. Khi nó di chuyển nó không dám rời khỏi đường chỉ quần; nó không dám bò ra khỏi cái quần. Nó cảm thấy cuộc đời mình rất nề nếp và ổn định. Khi nó đói nó cắn người và coi đây là nguồn thực phẩm vô tận.
Nhưng ngọn lửa tràn qua đồi, lửa lan ra...