Sài gòn- Anh Tú và anh Trí là hai anh em từng là tù nhân lương tâm. Họ bị bắt cách đây 14 năm với tội danh: “âm mưu lật đổ chính quyền” dù rằng họ chưa có một hành động cụ thể nào. Mới đây họ được ra tù. Và ngày 21.06 vừa qua, họ được rửa tội tại Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn. Chúng tôi xin gởi đến quý vị và các bạn cảm nhận của người anh Martino Huỳnh Anh Tú về con đường gặp gỡ "Thiên Chúa".
“Thiên Chúa là Ai?
Giê-su là ai mà tôi thờ lạy chứ? Đó là thách thức ngông cuồng nhất của tôi trước đây. Chỉ có chính mình mới quyết định số phận của mình. Với suy nghĩ ấy, tôi sống bất cần đời, tự mình lo cho vận mạng của mình. Thế rồi cũng với tuổi trẻ bồng bột và tính ngông cuồng đã đưa tôi vào nhà tù Cộng Sản… (tuổi trẻ bồng bột vì không nhận ra được bộ mặt thật của chế độ Cộng Sản; đâu là con đường đúng mà tôi cần phải kiên trì theo đuổi cho ước mơ của mình. Cùng với tính ngông cuồng, đẩy tôi hành động tức thời theo tiếng gọi của lương tâm mà thiếu sự kiên nhẫn chờ đơi). 14 năm trong chốn lao tù, tưởng như cuộc đời đã chấm hết. Khi cánh cửa tù mở ra, tôi là người tự do nhưng cánh cửa cuộc đời hầu như đã khép lại với quá khứ mà Cộng sản ghép tội cho tôi.
Nhưng hôm 21.06.2014, là ngày trọng đại nhất cuộc đời của hai anh em chúng tôi, là ngày anh em chúng tôi chính thức được nhận bí tích Khai Tâm Ki-tô giáo, là ngày tôi được tái sinh trong ơn nghĩa của Chúa…Thật hạnh phúc nào bằng!
Làm sao tôi quên được những năm tháng khốc liệt trong nhà tù Cộng Sản. Vì không tin vào đời sống tâm linh, bản thân luôn nghi ngờ về Thiên Chúa, tôi luôn tự hỏi rằng có Thiên Chúa hiện diện thật trong cuộc đời này không? Với suy nghĩ ấy, nên tâm tưởng tôi lúc nào cũng hoang mang. Có lúc tôi muốn điên loạn vì không biết cuộc đời mình sẽ ra sao? Chốn lao tù với đầy những thủ đoạn đê hèn của những tên cai ngục, chỉ nhằm hãm hại những tù nhân bất đồng chính kiến.
Rồi một đêm nọ, sau song sắt nhà tù, đang cô độc với nỗi tuyệt vọng và tinh thần đang đi dần vào ngõ cụt thì bất chợt trong tâm trí tôi vọng lên một tiếng nói: “hãy cầu nguyện Thiên Chúa đi, xem chừng biết đâu Ngài sẽ giúp ngươi.”
Và tôi đã ngồi dậy cầu nguyện: “Lạy Chúa con là kẻ ngoại đạo, xin Ngài đừng phân biệt mà hãy mở vòng tay cứu rỗi lấy đời con.” Lặng một hôi, tôi cảm giác trong người rờn rợn, nhưng đồng thời mọi lo lắng, hoang mang dường như tan biến.
Lời cầu nguyện có sức mạnh diệu kỳ như thế sao?
Từ đó về sau, mỗi khi tôi lâm vào hoàn cảnh nguy nan khó xử, tôi luôn tìm đến Chúa qua những lời cầu nguyện mong được bình an và sáng suốt để vượt qua.
Trong tù tôi may mắn được quen biết Thầy Sáu Nguyễn Viết Huân dòng Đồng Công. Thầy đã bị bắt trước tôi vài năm cùng các vị linh mục khác thuộc Dòng Đồng Công. Cộng sản gán cho những người chân chính ấy tội danh âm mưu lật đổ chính quyền, nhưng không bao giờ đưa ra được bằng chứng thuyết phục. Tôi tìm đến Thầy mong được học hỏi về đạo Công Giáo. Thầy đã vui vẻ phân tích và giải thích cho tôi rất nhiều về mầu nhiệm trong đạo như: Thiên Chúa Ba Ngôi, Chúa Nhập Thể… Tôi cũng tìm đến các bạn trong tù có đạo công giáo để tìm hiểu thêm về giáo lý và nghe họ chia sẻ cảm nghiệm về Đạo.
Trong chốn lao tù ấy, tôi đã học được ba bài kinh căn bản mà tất cả Ki-tô hữu nào cũng thuộc (kinh Lạy Cha – kinh Kính mừng – kinh Sáng Danh ). Kể từ lúc ấy, đêm nào tôi cũng cầu nguyện với Thiên Chúa, với Mẹ Maria qua ba bài kinh này. Thế rồi tâm hồn rất bình an, thanh thản và không còn lo sợ trước bạo quyền của những kẻ vô tâm, vô tri.
Tôi đã hứa với Chúa, ngày nào đó ra tù, công việc đầu tiên của tôi là tìm học giáo lý để hiểu hơn về Thiên Chúa và Đạo để xin được rửa tội.
Sau 14 năm trong lao tù, ngày ra tù cũng đã đến, lòng nặng trĩu cùng những bước chân không định hướng. Cánh cửa tù mở ra nhưng cánh cửa cuộc đời khép lại. Tôi không thể xin được một việc làm ổn định. Vì dòng chữ ghi trên tấm giấy ra tù: “tội âm mưu lật đổ chính quyền!”
Dầu vậy, tôi không bơ vơ vì có Chúa ở với tôi. Khó khăn cứ dồn dập nhưng tâm hồn tôi luôn cảm thấy bình an. Mỗi khi gặp khó khăn tôi đều có những ân nhân, những người chưa từng biết trước đây, họ luôn nhiệt tình giúp đỡ. Thật là phép mầu của Chúa dành cho tôi. Chúa luôn gởi đến cho tôi những con người để nâng đỡ và trợ giúp cho tôi như: chị Bùi Thị Minh Hằng, Cha Thanh, Cha Thoại, anh Thịnh chị Phượng, vợ chồng em Khanh … Họ luôn quan tâm và lo lắng cho chúng tôi. Có phải đây là sự sắp đặt của Thiên Chúa chăng? Vâng, không còn nghi ngờ gì nữa, con tạ ơn Thiên Chúa, Ngài chưa bao giờ bỏ rơi con. Ngài luôn theo dõi từng bước chân con và luôn an ủi tâm hồn con mỗi lúc con tuyệt vọng.
Hôm nay trước mặt cộng đoàn, con đã mạnh mẽ tuyên xưng niềm tin của con vào Ngài. Hai hàng nước mắt con tuôi rơi khi cha chủ tế hỏi con: “Anh có tin Đức Giê-su Ki-tô là Chúa không? Con đã mạnh mẽ khẳng khái thốt lên: Thưa con Tin! Ôi hạnh phúc nào bằng, tâm hồn con như cánh đồng lúa khô cằn nay nay đón nhận mưa ân sủng của Chúa.
Tôi, Martino Huỳnh Anh Tú cùng em Anphongsô Huỳnh Anh Trí chính thức gia nhập cộng đoàn Dân Thiên Chúa. Tâm hồn tôi như bay bỗng sau khi tuyên xưng đức tin.
Chúng con cảm tạ Thiên Chúa, chúng con hôm nay thật sự thuộc về Ngài rồi. Từ nay chúng con đã chính thức gia nhập gia đình công giáo đầy tình yêu thương bác ái, con cầu xin Ngài cho con biết tin vào Ngài, yêu mến và phụng thờ Ngài luôn mãi trong suốt phần đời còn lại của con.
Tình thương Chúa không bao giờ kể xiết. Chỉ có Thiên Chúa mới tao nên điều kỳ dịu này trong cuộc đời chúng con…Chính Thiên Chúa đã làm thay đổi cuộc đời chúng con.
Tuy nhiên em của con Anphongsô Huỳnh Anh Trí đang lâm bệnh nặng, không biết con có tham lam không, Con xin Thiên Chúa nhân từ đầy quyền phép làm cho em con sớm khỏi bệnh. Con khấn xin Ngài!
Sau đây là vài hình ảnh trong ngày hai anh em nhận Bí Tích Khai Tâm Ki-tô giáo:
> Cha Phụng chia sẻ trong thánh lễ: “hành trình đức tin để nhận ra Chúa là hành trình như hai môn đệ làng Em-mau”
>
“cha rửa con nhân danh Cha và Con và Thánh Thần”
Cha Thanh mời gọi hai anh em tuyên xưng đức tin
Anh Trí (ngồi), người em đang bệnh nặng vì hậu quả của chốn lao tù Cộng Sản
Anh Tú đọc bài đọc I lễ Mình Máu Thánh Chúa Ki-tô, cũng là ngày anh nhận bí tích Khai Tâm Ki-tô giáo
VRNs (23.06.2014) –