Dù là một người nước ngoài mắt xanh mũi lõ, nhưng, “như trời đất sinh ra một anh ở Phía Tây, một anh ở phía Đông” gác cho nhau ngủ nghỉ, anh gặm mía, anh khoai mì (trước khi đổi mới tư duy, hít bã Mỹ Cút), Bá tước De Balais được thầy bấm cho lá số tử vi có mạng thân cư thê ở tít bên kia nửa vòng trái đất là Bá tước phu nhân, dân Hải Phòng, Bắc Kỳ ri cư 54 hiện cư ngụ tại Thành phố Vũng Tàu nên dù muốn dù không thì- Bá tước lẩm bẩm, “Les choses sont faites”- chuyện đã rồi (lấy vợ Mít)- không còn con đường nào khác hơn là “bằng lòng cam chịu y như tay Chúa ban xuống cho tôi”, cứ thế mà trôi theo vận nước vợ; tính đến nay đã qua hai chế độ Tư Bản và Cộng Sản.
Qua hai chế độ, đương nhiên không ít thì nhiều cũng được/bị thừa hưởng gia tài của chế độ mình được/bị sống với, nhưng gia tài chế độ cũ VNCH để lại cho Bá tước Balais cũng như 30 triệu công dân của nước phu nhân đã bị thiêu rụi sau ngày Phỏng hai hòn, ngoại trừ một thứ không cháy thể cháy được và không thể “cải tạo” được. Đó là lời phán truyền của “vạn thế sư biểu” Nguyễn Văn Thiệu: “Đừng nghe những gì CS nói, nhưng hãy nhìn những gì CS làm”, đúng y chang lời bác Hồ “Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi”.
Còn “gia tài” của chế độ mới CHXHCNCC thì nhiều vô kể, toàn là những gì CS nói một đàng, CS làm một nẻo.
Chỉ tính chuyện CS nói đầu năm và CS làm sau đó trong năm, nghe cũng đủ oải rồi. Nhưng cũng rán phấn đấu “lý lịch trích ngang” vài chuyện nói và làm của CS, để gọi là tưởng nhớ ông thầy Nguyễn Văn Thiệu; bác Mao bác Mác có thể sai, nhưng thầy Thiệu không bao giờ sai khi bảo “Đừng nghe những gì CS nói, nhưng hãy nhìn những gì CS làm”.
Nhớ 2014, trong thông điệp đầu năm, Thủ tướng Ba Ếch, miệng bô bô nhu cầu Dân Chủ và Cải cách Thể chế, nhưng liền ngay tay cầm còng hơi bị nhiều, nặng hơn những năm trước đi “bắt quả tang” những Bờ-lô-gơ vì cả tin lời Thủ tướng mà mở nỗi lòng khát khao Nhu cầu Dân Chủ và Cải Cách Thể Chế.
Nay mới đầu năm Dương lịch 2015, Chủ tịch nước CHXHCNCC Trương Tấn Sang chưa gì đã nổ như pháo Tết ta, đại khái khôi phục lòng tin từ người dân, bảo vệ chủ quyền đất nước.
“Lòng dân là quốc bảo dựng nước và giữ nước”, đọc lời CS Chủ tịch nước Trương Tân Sang, nghe mà ham. Nhưng ông viết lên trong bối cảnh nào vậy? Chỉ mới đây thôi, các ông Nguyễn Hữu Vinh/Anh ba Sàm, Hồng Lê Thọ/Người Lót Gạch, Nguyễn Quang Lập/Quê Choa, Nguyễn đình Ngọc/Nguyễn Ngọc Già, tất cả toàn là công dân của nước CHXHCNCC mà ông Sang làm chủ tịch bị “bắt khẩn cấp”, “bắt quả tang” đang bày tỏ lòng dân một cách ôn hòa trước tình trạng nguy kịch đất nước bởi thù trong lẫn giặc ngoài. Rồi trong thời gian quan Tàu Du Chính Thanh sang VN mới đây, những người người dân lâu nay lên tiếng đấu tranh bảo vệ chủ quyền quốc gia bị Côn An rinh rập, khủng bố, đe dọa, bao vây, cô lập. Xem thế phải chăng “nước” mà chủ tịch CS Sang yêu cầu dân Việt “dựng và giữ” là nước Chai Na chai mặt chai mày trước dư luận quốc tế lên án vì hành động thảo khấu trên Biển Đông.
Nước của Bá tước De Balais tuy chỉ là nước…Vợ, nhưng “Tiên sư Anh Tẹc Nét”, cái gì nó cũng “phô” lên giữa thanh thiên bạch nhật, nên ngài thừa biết chuyện nói và làm của CS thì nhiều vô kể, lấy sạch nước bể Đông làm mực viết cũng không xong, và có kể ra cũng bằng thừa vì người nước ngoài như bá tước mà còn rành sáu câu chuyện nói và làm của CS, thì huống hồ là dân nước Vợ.
Bá tước De Balais mổ cò bài này chỉ để làm quà cho bá tước phu nhân dân Hải Phòng có được vị Tổng thống tuy bị thần dân kết tội làm mất nước, nhưng sự nghiệp của ông vẫn sống mãi trong lòng họ qua câu nói “Đừng nghe những gì CS nói, nhưng hãy nhìn những gì CS làm”, mà chính đối thủ của ông Thiệu lúc bấy giờ là Ông- cờ- lờ HÔ, dân nước Vợ gọi là “Bác Hồ”cũng phải công nhận, “Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi”.