Mắt thâm quầng vì đêm này không ngủ được.
Dạ thấy buồn vì lác đác mưa đêm.
Nước non ơi! Sao mãi một tiếng buồn?!
Hình chữ S nay chẳng còn nguyên vẹn?
Xương, máu cha ông đâu phải uổng thế này?!
Đêm không ngủ bởi lòng như muối xát!
Bước chân Tàu day đạp trái tim ta.
Cộng sản kia cùng là chúng cả!
Cướp của, giết người, đánh tráo tự do!
Tổ Quốc, Giang San chúng xem là thứ yếu.
Thế giới đại đồng - ảo mộng viển vông!
Chúng lấy đó làm trò lừa bịp.
Khiến bao người mộng mãi chẳng tỉnh ra!
Đêm không ngủ vì lòng đau cho non nước.
Ta muốn thét to lên: Cộng Sản hãy chết đi!
Nhưng không thể vì đêm khuya thanh vắng.
Tiếng của ta chẳng có ai nghe!
Nếu có nghe chăng chỉ là bầy chó dại.
Chúng sẽ hung hăn, không phải tính con người.
Ta lại ngồi đây, một mình trong phòng vắng,
Với một ước ao hình chữ S vẫn vẹn nguyên.
Nhưng ta biết rõ mơ và thật,
Nếu chỉ mơ thôi hình chữ S chẳng thể còn,
Ta phải tỉnh để làm người dân Việt.
Sống, chết một lần ta phải quyết hy sinh!
Vậy là hết một đêm không ngủ.
Mắt vẫn thâm quầng, mưa vẫn cứ hoài rơi!
Hình chữ S vẫn ngày ngày bị cắt xén.
Hỡi ai ơi! xin chia sẻ nỗi lòng.