Lên tới Đèo Ngang vừa dừng bước
Bồi hồi bà Huyện ngắm trời Nam(1)
“Nhớ nước đau lòng con quốc quốc”
Thuở nước Việt còn sao khóc than?
Đặng Huy Văn: Hôm nay đây, đứng trước Đèo Ngang hùng vĩ trên quê hương Hà Tĩnh, tôi bỗng rơi nước mắt khi nhớ lại hai câu thơ của bà Huyện Thanh Quan cách đây đã gần hai thế kỷ: “Nhớ nước đau lòng con quốc quốc! Thương nhà mỏi miệng cái gia gia!”. Lời thơ xé lòng đã khiến tôi nghĩ tới cái “dự án Cảng Sơn Dương” ở Vũng Áng tại huyện Kỳ Anh này, một cảng biển trọng yếu hướng ra đảo Hải Nam Trung Quốc đã bị vị phó thủ tướng chính phủ người Việt gốc Hoa Hoàng Trung Hải dâng trọn cho tổ quốc đại Hán của mình tại Phương Bắc! Chính tại Sơn Dương hôm nay, hàng ngàn người Tàu đã tràn sang và đang gây rắc rối cho nhiều gia đình của đồng bào Việt Nam tại địa phương quê hương tôi! Không biết ông TBT có biết việc này không mà chưa bao giờ thấy ông ấy lên tiếng?
Hay là, ông TBT và các báo lề đảng hôm nay đang mãi bận tâm tới mấy tòa biệt thự khủng của ông Trần Văn Truyền, nguyên tổng thanh tra chính phủ đã nghỉ hưu mà cố tình làm ngơ việc một số vùng duyên hải và biển đảo Việt Nam ta đang từng ngày, từng giờ rơi vào móng vuốt của bọn cộng sản Trung Quốc xâm lược! Theo tôi, cái giá phải trả cho hành động bán nước này phải lớn hơn gấp nhiều tỷ lần cái biệt thự khủng của ông Trần Văn Truyền ấy chứ!
Qua Đèo Ngang Nhớ Bà Huyện Thanh Quan
Lên tới Đèo Ngang vừa dừng bước
Bồi hồi bà Huyện ngắm trời Nam(1)
“Nhớ nước đau lòng con quốc quốc”
Thuở nước Việt còn sao khóc than?
Hay bà linh cảm ngày Trung cộng
Sẽ tới Đèo Ngang lập cảng Tàu(2)
Làm căn cứ địa mưu chiếm đóng
Xâm lăng nước Việt mãi dài lâu?
Hay là thuở đó bà biết trước
Sẽ đến thời Tàu cộng kéo sang
Dùng lũ Việt gian thờ Mao, Mác
Dâng hiến non sông giữ ngai vàng?
Nên bà thương xót con cháu Việt
Bị người cộng sản rước Tàu vô
Không chống lại Tàu thì dân thiệt
Mà chống Tàu ư? Đảng bắt tù!
Nên bà thương xót nông dân Việt
Bị ép nhường đất hiến cộng Tàu
Mất ruộng mất nhà mất cơ nghiệp
Không còn cơm cháo để nuôi nhau!
Nghèo đói đi tìm con đường sống
Làm điếm, làm thuê cho chủ Tàu
Lại bị chúng lừa dùng ma tuý
Nhằm triệt giống nòi Việt mai sau!
Nhói lòng “quốc” kêu, “gia gia” khóc
Bởi cháu con nay hỏng hết rồi!
Chúng đón vào khu Tàu trác táng
Rượu bia, ma tuý thỏa sức xơi!
Nên trước khi vào là người Việt
Ra khỏi khu Tàu đã tàn ma
Trách chi bà Huyện ngày đó viết
“Thương nhà mỏi miệng cái gia gia”!
Bà Huyện Thanh Quân ơi có thấu?
Nỗi đau dân Việt Bắc Trung Nam
Đi đâu cũng gặp Tàu cộng sản
Bỏ tiền hối lộ bọn quan tham!
Để được giao đất, giao bờ biển
Một dải Miền Trung tới Khánh Hòa…
Lấy cớ đầu tư khu công nghiệp
Lại xây cứ điểm lính Trung Hoa!
Quảng Trị chúng mua luôn Cửa Việt(3)
Để làm căn cứ hải không quân
Kết nối Sơn Dương và Tam Á(4)
Triển khai cả hải đội tàu ngầm…
Trên bờ “dân quân” Tàu đợi sẵn
Ngoài khơi “hải tặc” đã nghênh ngang
Chẳng lẽ vua quan ta không biết?
Mất nước rày mai đã rõ ràng!
Vua, quan tiền bạc vơ vét đủ
Nước mất vẫn phè phỡn ăn chơi
Mặc dân lam lũ làm đầy tớ
Cho bọn xâm lăng khổ nối đời!
Bà Huyện Thanh Quan ơi hãy cứu
Đồng bào nước Việt khổ trùng lai!
Cộng sản nước nhà chưa thoả ác?
Còn rước thêm quân cộng sản ngoài!
Hà Nội, 5/2/2014
Đặng Huy Văn
___________________________________
Chú thích:
(4). Tam Á là một quân cảng tàu ngầm ở cực nam đảo Hải Nam, Trung Quốc, có cùng vĩ độ với cảng Sơn Dương tại Vũng Áng, Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Tại đây, ông phó thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải của chính phủ Việt Nam đã giao cho Trung Quốc đầu tư khu cảng công nghiệp Sơn Dương, Formosa. Nếu nối Tam Á, Sơn Dương và Cửa Việt lại với nhau thì tam giác cảng biển này sẽ trở thành một tấm lá chắn cắt đứt Vịnh Bắc Bộ nối với Biển Đông và giặc Tàu sẽ dễ dàng khống chế và xâm chiếm Việt Nam khi có chiến sự xảy ra.