http://rossikuku.blogspot.de/ chân thành kính chúc Qúy Độc Giả Một Năm Mới An Khang - Thịnh Vượng - Vạn Sự Như Ý
Home » » Ông già Ninh Hòa trên đường thiên lý

Ông già Ninh Hòa trên đường thiên lý

Trầm Hương Thơ | 13:24 | 0 nhận xét
Trong hành trình đi “săn tin” Ninh Hòa trên mạng, tôi đã được gặp nhiều hình ảnh và bài viết về Ninh Hòa...Có nhiều thông tin thú vị đã được đưa lên trang nhà. Hầu hết những thông tin được phát đi từ người “bản địa” hoặc trên các báo, nhưng thỉnh thoảng cũng có vài lữ khách bất ngờ cho chúng ta những thông tin và hình ảnh đáng thưởng thức....nhưQuang Toại với chùm ảnh ký sự về vùng ruộng muối Hòn Khói, đã đăng trên mục Hình Ảnh NH...

Lần này, lữ khách tên VictorPhung đã gặp một ông già Ninh Hòa 82 tuổi đang dong ruổi trên đường thiên lý. VictorPhung đã có những lời khởi đầu trong ký sự Xe Đạp Vòng Quanh Miền Đông Nam Bộ : “Sau chuyến solo 12 ngày ĐBSCL. Tôi quyết định làm tiếp chuyến miền Đông Nam Bộ để hoàn thành cả bộ hành trình “bao la miền Nam”. Lần này, khám phá những cung đường đất đỏ khu Đ tôi không còn là khách độc hành nữa mà có thêm một chiến hữu, một đạp thủ mới quay lại với xe đạp chỉ được hơn 2 tuần trước ngày khởi hành. Huy, một người bạn quen biết khá lâu. Huy đã từng đạp xe ra tới Huế thời còn là sinh viên nhưng tôi cũng lo vì lâu rồi Huy không đạp xe và thời gian chuẩn bị quá ngắn...”...

VictorPhung dạn dày như thế nhưng phải kính nể ông già Ninh Hòa. Ông tên Nguyễn Tị, nhà ở đường Nguyễn Trường Tộ NH, con đường xương sống của xóm Rượu. Mời bạn đọc theo dõi...(DTL)





VictorPhung

9h30 sáng tới giờ toàn dốc với đồi đã đốt của hai thằng khá nhiều calo, cần tìm một quán nước nghỉ chân, sẵn thăm dò tình hình chặng đường còn lại. Vừa dựng xe vào một quán nước tôi chợt nhìn thấy ở góc quán có một chiếc xe đạp hơi lạ lạ, quái quái. Một chiếc xe đầm cũ kỹ, sơn phết đủ màu, phía sau buộc một cái túi được bao bọc kỹ càng, phía trước là một giỏ đồ với túi nhựa tránh mưa tránh nước, nhìn kỹ một chút thấy xe có trang bị đề trước đề sau đầy đủ lại thêm mấy cái bình nước được “chế” trên sườn, nghĩ bụng, chủ nhân của chiếc xe này phải là một tay đi xa đầy kinh nghiệm. Chắc chắn đạp thủ đi bụi đó đang nghỉ chân trong quán này. Bước vào quán, rảo mắt nhìn quanh một vòng, không thấy ai có dáng dấp của người đạp xe đường dài. Quay lại gần chỗ chiếc xe thấy có một ông cụ râu tóc bạc trắng tầm tuổi “xưa nay hiếm” đang nằm lọt thỏm trong chiếc võng đu đưa lim dim mắt ngủ. Không lẽ nào! Không lẽ nào! Nhìn kỹ lại, ông cụ mặc bộ đồ màu đỏ cam, cái màu này ở tuổi ông chắc ít ai mặc trừ khi đi trên đường muốn mọi người dễ thấy để tránh. Trên cổ ông quấn một cái khăn, chắc để lau mồ hôi, làm khăn che nắng hay khẩu trang đi đường. Rồi thì túi lớn túi bé trước bụng theo kiểu phượt thủ chính hiệu. Nếu đúng ông là chủ nhân của chiếc xe kia, thì có lẽ ông là lão quái đạp thủ lớn tuổi nhất mà tôi từng gặp. Chọn một cái bàn gần chỗ ông cụ, tôi kéo ghế ngồi. Tiếng ghế nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm một lữ khách độc hành luôn đề cao cảnh giác như ông giật mình mở mắt. Huy lúc này cũng từ ngoài bước vào. Sau câu chào hỏi lễ phép, tôi không chờ được nữa liền hỏi ngay:

- Có phải bác đi chiếc xe đạp kia không ạ?

- Đúng rồi. Dù đã đoán được câu trải lời nhưng tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên.

- Thế bác đạp đi từ đâu đến đâu?

- Tui ở Ninh Hòa, giờ đạp đi Năm Căn* chơi.

- Hả!!!!. Vậy năm nay bác bao nhiêu tuổi?

- Năm nay tui tám hai.

- Trời! Hai thằng nhìn nhau mắt chữ O mồm chữ A






Phượt* lão đại cao thủ



Kéo bàn, gọi nước, ba bác cháu nhanh chóng bắt chuyện rôm rả. Với cặp mắt tinh anh đọc chữ không cần đeo kính, cử chỉ nhanh nhẹn đi đứng gọn gàng như thanh niên, thật không tin nổi bác đã 82 tuổi, Khi biết hai thằng tôi cũng đi ngao du bằng xe đạp, cung bậc hào hứng chuyện trò của ba bác cháu vốn dĩ đang rất cao lại tăng thêm cung nữa, khà.. khà.


Bên chiếc chiến mã

Bác tên Nguyễn Tị, nhà ở 92 Nguyễn Trường Tộ, thị trấn Ninh Hòa. Bắt đầu làm quen với thú đi chơi xa bằng xe đạp ở tuổi 65. Và từ đó đến nay, với chiếc xe đạp tuy cũ nhưng được chăm sóc khá tốt, bác đã rong ruổi gần như khắp nơi từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái. Bác luôn đi một mình, trong túi bọc theo mấy tờ giấy giới thiệu của địa phương, đi đến đâu xin tá túc tới đó. Khi thì Ủy Ban, khi thì chùa, khi thì nhà dân. Thật ấn tượng, Quả đúng là một phượt lão đại cao thủ.


Ba con người, một niềm say mê

Mãi trò chuyện, nhìn lại đã 11h30, Bác cháu phải chia tay thôi, Bác Tị đi về Đồng Xoài còn chúng tôi lại ngược lên Sao Bộng. Thế là hết buổi sáng, mới đi được có 25km, đoạn đường gian nan nhất vẫn còn chờ phía trước. Ăn vội đĩa cơm chúng tôi tranh thủ lên đường. Qua thêm một con dốc khá dài chúng tôi đến ngã ba Sao Bộng để rẽ phải. Con đường Sao Bộng - Đăng Hà có nhiều đoạn đang sửa chữa lại rất nhiều dốc, chúng tôi đang đi vào khu vực đồi núi dầy đặc nhất của vùng miền Đông.

… Càng ngạc nhiên hơn khi tôi là người con của xóm Rượu và địa chỉ rất gần nhà ông. Dù chưa nhận dạng được nhà cửa, thân thế ông Tị, tôi cũng thấy vui và tự hào, nhưng không khỏi lo lắng...?! Ông đi đâu, về đâu và đang thế nào với con thiết mã trên những nẻo đường đất nước đầy bất trắc, đang ở cái tuổi gần đất xa trời. Chúc ông "vạn" lộ bình an. (DTL)

* Năm Căn : Một địa danh thuộc tỉnh Cà Mau - nơi cực Nam Tổ quốc

* Phượt : Từ mới, không có trong tự điển, do Cao Sơn (luật sư Nguyễn Vũ Anh) gọi trong truyện ngắn Me Tây, hiện đang rất phổ biến trong giới du lịch "bụi". Có nghĩa là đi ngao du đây đó với chủ động lộ trình, phương tiện, thời gian, để khám phá thiên nhiên, vùng đất mới lạ...
Share this article :